✩ 𝐔𝐍𝐎 𝐒𝐀𝐍𝐓𝐀 𝟐𝟒𝐭𝐡 𝐁𝐈𝐑𝐓𝐇𝐃𝐀𝐘 𝐏𝐑𝐎𝐉𝐄𝐂𝐓 ✩ 𝐋𝐞 𝐩𝐥𝐚𝐭 𝐩𝐫𝐢𝐧𝐜𝐢𝐩𝐚𝐥 - 48𝐇𝐎𝐔𝐑𝐬 𝐖𝐈𝐓𝐇 𝐒𝐀𝐍𝐓𝐀
Tên tác giả: Kristine
Thể loại: Fanfic
Tên tác phẩm: Thư gửi em
......
Thư gửi em - gửi em từ những ngày anh còn dang dở
Santa đã thấy anh từ xa, em bật cười vì nghĩ có lẽ mình nhớ quá hoá điên rồi. Nằm mơ hay sao mà còn thấy anh quay lại?
Nhưng Santa có vẻ đã nhầm, khi anh thật sự đứng trước cửa nhà em này, cả người gầy hơn hẳn sáu năm trước, khoác chiếc áo dạ dài màu nâu cùng màu với giấy gói bó hoa hồng xanh anh đang cầm trên tay. Thời tiết tháng Ba ở đây không ấm áp lắm, và có lẽ anh đã lạnh hết cả người, vẫn cứng đầu đứng đấy.
"Santa, anh..." và sự ngượng ngùng xen vào giữa đôi ta.
Không nỡ lòng nhìn anh đứng dưới cái lạnh khiến mặt tái hết cả đi, Santa mềm lòng rồi, ấn vân tay mở khoá cửa dẫn anh vào nhà. Cúi người lấy từ tủ giày ra một đôi dép hình chú mèo đưa anh, sau đó, vẫn là lầm lì đi thẳng vào phòng khách chẳng nói gì. Chưa ai dạy em phải đối diện với người từng biến mất sáu năm như thế nào cả.
Riki mang bó hoa để trên bàn, nhìn xung quanh cách bố trí trong nhà không khác nhiều năm trước cho lắm và Santa cũng thế. Anh đã rất sợ, sợ nếu khi anh đến Santa từ chối anh thì biết làm sao bây giờ?
May thật.
Em ấy không đuổi anh đi.
Santa từ nhà bếp cầm trên tay một tách capuchino cùng một ly sữa nóng đặt trên bàn.
"Anh uống tạm sữa nhé, nhà chẳng còn gì. Anh ngồi đi, không ai phạt anh đứng cả."
Giọng nói có phần trầm hơn lúc xưa, có đôi khi Riki nghĩ, phải chăng ngày đó anh chết mê chết mệt chính là vì giọng nói trong veo như trẻ con của em ấy, giờ lại thêm xao xuyến vì giọng nói trầm ấm này? À, là Santa thì thế nào mà anh chẳng mê.
"Santa, chúc em sinh nhật vui vẻ."
"Cảm ơn anh."
Không gian rơi vào im lặng, cuộc trò chuyện của cả hai chưa bao giờ đi vào ngõ cụt như thế. Santa luôn biết cách khiến anh luôn cười khi ở cạnh em, chàng trai của anh theo sự rèn giũa của thời gian dường như đã trưởng thành hơn rất nhiều, đôi mắt long lanh năm nào giờ đây chất đầy muộn phiền tràn ngập nơi đáy mắt.
"Santa ơi…"
"Riki này…"
"Riki này, anh có cần em đưa về không? Cũng đã khuya rồi."
Có lẽ anh muốn cùng em đi hết ngày hôm nay, nhưng tiếc thật, nếu anh ngồi đó thêm một phút nào nữa, thứ Santa nghĩ đến có lẽ là hôn anh, giày vò anh, thẩm vấn anh vì sao đã bỏ đi ngần ấy năm qua, liệu anh có biết rằng khi anh đi cậu đã trải qua như thế?
"Santa này, năm đó em nói sẽ tặng anh một điều ước vào sinh nhật em, bây giờ anh dùng được chứ?"
Từ cấp ba quen biết đến khi yêu nhau Santa luôn là người chủ động, tỏ tình cũng là em, vun đắp từ tình cảm lại càng là em. Lúc em chỉ là cậu nhóc lớp 10 anh đã chuẩn bị thi đại học, cho đến khi cậu bước đến cổng trường đại học, cảm ơn trời, anh đã đến đón cậu, đón chào một cậu nhóc chen vào cuộc sống nhàm chán của mình. Và rồi, lúc yêu nhau, Santa rất hay chuẩn bị quà cho anh, từ những bất ngờ nhỏ như những đóa hoa mỗi cuối tuần, những chiếc ôm khi anh thức giấc, những bữa sáng đầy tình yêu mà em làm. Cho đến ngôi nhà của hai người cũng là em tự thiết kế, nội thất toàn bộ là em mua. Em luôn dành cho Riki những thứ thoải mái nhất, như chiếc ghế lồng chim trên gác mái, hay chỉ là bâng quơ câu nói anh thích cửa sổ sát đất, thiết kế ngôi nhà chính là cửa sổ sát đất theo sở thích của anh. Sinh nhật năm 24 tuổi, Santa nói rằng sẽ tặng anh một điều ước. Chỉ tiếc là một vài chuyện sau đó khiến anh không dùng được, nhiều năm qua đi, liệu Santa vẫn chấp nhận chứ?
"Được ạ."
Riki đứng dậy, mang áo dạ treo trên giá móc áo, sự việc diễn ra sau đó khiến Santa đứng hình mất 5s, Rikimaru đến bên chiếc sofa em ngồi, ngồi cạnh em, dựa vào em, đầu anh gác lên đùi em.
Santa nghĩ liệu có phải mấy năm qua mình làm gì sai? Hay vốn dĩ kiếp trước đã phạm tội tày trời gì rồi? Sao ông trời nỡ lòng hành hạ em như thế? Sao ông lại để người em yêu nằm trong lòng, trong khi em chẳng thể làm được gì thế này.
"Santa này, anh kể cho em nghe một chuyện nhé. Em chỉ cần nghe thôi, không cần nói gì cả."
"Cơn mưa năm ấy, không phải anh cố tình để những hạt mưa kia được tiếp xúc với em đâu, chỉ là…"
Chỉ là năm đó chàng trai Rikimaru đang trên đường đến chỗ hẹn cùng em thì ngất mất rồi. Lúc anh tỉnh lại là lúc họ nói với anh về những điều đáng tiếc mà cả đời anh cũng không muốn nhớ lại.
Năm đầu tiên cùng em đón sinh nhật ở một nơi xa.
"Anh đã nghĩ phải chăng đôi ta có duyên không nợ? Tại sao thay vì cùng em đón sinh nhật anh phải đón nhận những đợt trị liệu như thế này? Santa, mong em sinh nhật vui vẻ, đợi anh về em nhé. Hoặc là nếu được, anh mong em hãy tìm được một người tốt hơn anh."
Năm thứ hai cùng em đón sinh nhật ở một nơi xa.
"Anh cũng đã quen với thời tiết ở đây rồi, anh nghe Kha Vũ nói em hay nhớ anh. Hay em đừng nhớ nữa nha? Em đừng uống bia rồi lại khóc nữa, hại sức khoẻ chết mất. Anh xót.
Em phải cố gắng vui vẻ hơn mỗi ngày chứ, nghe Kha Vũ nói dạo này công việc đã ổn định hơn rồi, em có định tìm một người thích hợp với mình không?
Santa à, chúc em sinh nhật vui vẻ, mỗi ngày đều hạnh phúc."
Năm thứ ba cùng em đón sinh nhật ở một nơi xa.
"Santa ơi, đau quá. Bác sĩ nói anh sẽ tốt hơn thôi, nói anh là bệnh nhân giỏi nhất trong những bệnh nhân mà ông ý chữa trị đấy. Nhanh thật, thế mà đã ba năm trôi qua, em vẫn vui đúng không? Anh vừa mong em nhớ anh, vừa mong em quên anh đi. Biết đâu được em sẽ tìm được người tốt hơn, em nhỉ?
Sinh nhật vui vẻ, chàng trai của anh. Mong tuổi mới em sẽ luôn vui, mỗi giây mỗi phút phiền muộn đều không làm phiền lòng em.
Năm thứ tư cùng em đón sinh nhật ở một nơi xa.
"Santa này, tình trạng anh tốt hơn rồi. Anh nghe AK nói em vẫn độc thân à? Cái thằng nhóc này, còn không chịu mau mau đi tìm người yêu đi? Hay là em biết bác sĩ nói anh sắp được về rồi, nên em đợi anh à? Đùa thôi, bảo bối nhanh mà đi tìm người yêu đi nào, lớn tuổi rồi sẽ không ai cần em đâu, thật đó. À mà đừng có học người ta cái tật hút thuốc? Ai dạy đó? Anh về đánh tay em bây giờ. Đừng có học cái trò phun mây nhả khói, không tốt sức khoẻ nghe chưa. Công việc càng ngày càng phát triển rồi đúng không? Con trai nhà ai mà giỏi thế nhỉ? Nhà Chikada đúng không?
Anh luôn biết Santa của anh giỏi nhất. Nên em ơi, hãy luôn vui vẻ mỗi ngày trong suốt những năm tháng sau này em nhé?
Santa, sinh nhật vui vẻ."
Năm thứ năm cùng em đón sinh nhật ở một nơi xa.
"Thích quá!
Bác sĩ nói như sắp được về rồi. Anh sẽ về mua nhà cạnh Santa nhé? Santa thích không? Hay em ghét anh mất rồi? Đừng có ghét anh nha. Anh về xây lâu đài tình ái với em, nối lại tình xưa nha.
Đợt trước bác gái bảo em đi xem mắt, sao lại không đi đi. Sao cứ tương tư anh miết thế? Năm năm rồi em có nhớ không? Nhật kí anh viết nhiều ơi là nhiều, đến mức mẹ bảo anh có thể nào đừng viết nữa không? Viết xong có ai đọc đâu. ʕっ•ᴥ•ʔっ Mà nhiều khi viết xong tay anh cũng đau chết đi được, nhưng vẫn muốn viết ra, để sau này lúc anh về mà em chưa có người yêu anh sẽ theo đuổi lại em, cho em bé đọc như cùng anh trải qua vậy. Không phải anh muốn giấu em đâu, chỉ là anh sợ thấy em buồn khi phải nhìn anh lúc bệnh tật, với cả…chẳng ai muốn người mình yêu thấy mình lúc tồi tệ nhất đúng không em? Nhưng vẫn muốn chia sẻ với em về những ngày mưa ngày nắng nơi này, nếu có dịp muốn mang em đến đây ngắm hoàng hôn, đón bình minh.
À mà anh sắp được xuất viện rồi nè.
Chúc mừng tuổi mới Santa, mong em tiền đồ như gấm, bình bộ thanh vân."
"Năm thứ sáu…được đón sinh nhật ở cạnh em rồi. Anh đã đứng đợi rất rất lâu trước cửa, nhưng anh nghĩ có lẽ Santa đã đợi anh một khoảng thời gian còn lâu hơn như thế? Đúng không em."
Santa vội lau giọt nước mắt còn đọng lại trên mi, vừa thương vừa giận anh chẳng biết nói sao cho đành. Vậy thì cứ dùng nụ hôn của cậu thay cho câu trả lời thôi.
Hôm nay Riki ở lại nhà Santa, cùng Santa trải qua giây phút cuối ngày bước qua tuổi mới, cùng em nằm trên một chiếc giường, đắp chung một tấm chăn. Để rồi hôn trán anh, em nói:
"Cảm ơn anh đã về. Ngày tháng đã qua mình sẽ cùng nhau bù đắp. Ngày tháng sau này có em ở cạnh anh."
"Sinh nhật vui vẻ, ngủ ngon Santa."
Quyển nhật ký cạnh bó hoa hồng xanh như điểm tô một đêm sinh nhật không bánh không nến nhưng vẫn đong đầy yêu thương, ngập tràn hạnh phúc của Santa vậy. Những là thư được gấp gọn trên bàn, và rồi mai đây chắc rằng Santa sẽ mang chúng cất vào nơi kín nhất, giữ cho con tim cậu những an ủi vỗ về, những kí ức mà sáu năm qua hai người đã cùng nhau đánh mất. Hoa hồng xanh anh mang tới em sẽ xem như là lời ước định, cho tình yêu vĩnh cửu và sự tin tưởng mà anh dành cho em.
Hỏi em có giận không?
Giận chứ, em giận Riki rất nhiều vì đã hứa cùng nhau đi qua vui buồn khó khăn, kết quả lại bỏ em cô đơn bao năm qua một mình.
Nhưng biết sao bây giờ, thương nhiều hơn giận. Thương cho Dārin nhỏ bé của em phải chịu những nỗi đau lên cả thể xác lẫn tinh thần vẫn không bỏ cuộc.
Thương cho chú mèo nhỏ rúc vào lòng em ngủ say như này.
Thương anh mỗi ngày trong suốt cuộc đời em.
Uno Santa, sinh nhật năm nay đã vui vẻ, cuối cùng anh đã về rồi.
Fanfic
Happy Birthday
Santa
Santa x Rikimaru
Tán Tựu Hoàn Liễu
Uno Santa
Uno Santa x Chikada Rikimaru
0 comments