3.1. Tác giả: Sanoke Trần + Mai
- Hôm nay anh về trễ.
- Ừ. - Riki nuốt nước miếng, không hiểu sao lại thấy sợ hãi. - Đi uống với bạn.
- Anh có chuyện gì à? Anh thường không uống... - Santa bước tới, nhìn anh dò xét.
- Ừ, lâu rồi không gặp nhau nên tâm sự một chút... - Anh khẽ run người, khép nép đi ngang qua người cậu. - Anh đi tắm đây.
Ánh mắt của cậu vẫn không rời khỏi người anh, rồi nó dừng lại nơi chiếc cổ trắng ngần, nơi đó lấp loáng một dấu đỏ. Mắt cậu tối lại, thô bạo đẩy anh vào tường.
- Anh uống với ai? - Từ lời nói đến khuôn mặt cậu hiện rõ sự giận dữ.
- Bạn... Bạn anh... - Riki giọng run lên, sợ hãi.
- Bạn? - Santa xé cổ áo anh, ngón tay vuốt dấu hôn ngay cổ. - Thế đây là gì?
- Đây? - Anh quay sang, kí ức lập tức ùa về, vô tình thốt lên. - Kha Vũ...
- Châu Kha Vũ? - Santa gằn giọng.
Cậu cúi xuống, cắn mạnh lên cổ anh, tạo một dấu mới đè lên. Tay cậu cũng không rảnh rỗi, xé bỏ hết lớp vải vóc trên người anh. Anh tỉnh cả rượu, dùng hết sức đẩy cậu ra nhưng vô ích.
- Nó đã chạm vào đâu nữa? Hai người đã làm gì rồi? - Cậu nhìn thẳng vào mắt anh, ánh mắt toé lửa.
- Không... Không có... - Anh bị cậu doạ cho sợ, mắt ươn ướt.
Nhưng cậu bây giờ không còn nghe được bất cứ thứ gì nữa, trực tiếp lôi anh vào phòng ngủ, quẳng lên giường.
Lỡ ném hơi mạnh tay nên Riki kêu “a” một tiếng. Santa thấy vậy hoảng hốt định xem xem anh đau chỗ nào. Thế nhưng Riki thẹn quá hoá giận, đường đường là nam nhân lại bị nam nhân khác ném lên giường dứt khoát và mạnh tay như thế, anh nhanh chân đạp một cái vào người Santa. Vì không có đà, Santa ngã lăn ra đất. Santa tức wa‘ hét lên:
- Anh bảo anh yêu em nhất mà anh lại đá em đau như thế ư???
Riki cũng chẳng vừa:
- Cậu cũng nói cậu coi tôi là người quan trọng nhất của cậu. Vậy mà lại làm đau tôi ư, coi tôi như bịch bông mà ném lên giường ư?????? Chia tay đi đồ khốn làyyyyy 😾😾😾
Thế là họ chia tay đường ai nấy đi. Hết truyện, SE, song hướng thầm mến, ngược tâm ngược thân. Paiii
3.2. Tác giả: (16+) Sanoke Trần + Gem Gem
- Hôm nay anh về trễ.
- Ừ. - Riki nuốt nước miếng, không hiểu sao lại thấy sợ hãi. - Đi uống với bạn.
- Anh có chuyện gì à? Anh thường không uống... - Santa bước tới, nhìn anh dò xét.
- Ừ, lâu rồi không gặp nhau nên tâm sự một chút... - Anh khẽ run người, khép nép đi ngang qua người cậu. - Anh đi tắm đây.
Ánh mắt của cậu vẫn không rời khỏi người anh, rồi nó dừng lại nơi chiếc cổ trắng ngần, nơi đó lấp loáng một dấu đỏ. Mắt cậu tối lại, thô bạo đẩy anh vào tường.
- Anh uống với ai? - Từ lời nói đến khuôn mặt cậu hiện rõ sự giận dữ.
- Bạn... Bạn anh... - Riki giọng run lên, sợ hãi.
- Bạn? - Santa xé cổ áo anh, ngón tay vuốt dấu hôn ngay cổ. - Thế đây là gì?
- Đây? - Anh quay sang, kí ức lập tức ùa về, vô tình thốt lên. - Kha Vũ...
- Châu Kha Vũ? - Santa gằn giọng.
Cậu cúi xuống, cắn mạnh lên cổ anh, tạo một dấu mới đè lên. Tay cậu cũng không rảnh rỗi, xé bỏ hết lớp vải vóc trên người anh. Anh tỉnh cả rượu, dùng hết sức đẩy cậu ra nhưng vô ích.
- Nó đã chạm vào đâu nữa? Hai người đã làm gì rồi? - Cậu nhìn thẳng vào mắt anh, ánh mắt toé lửa.
- Không... Không có... - Anh bị cậu doạ cho sợ, mắt ươn ướt.
Nhưng cậu bây giờ không còn nghe được bất cứ thứ gì nữa, trực tiếp lôi anh vào phòng ngủ, quẳng lên giường.
Rikimaru trực tiếp bị quăng lên giường, có chút đau nhưng không dám nói. Anh biết mình chọc giận Santa rồi!
Santa như con sói lớn bao phủ lên người Rikimaru, bàn tay vuốt lấy dấu hôn không phải do cậu tạo ra, lại nhìn thẳng vào mắt anh trầm giọng nói. “Em hỏi lại lần nữa, đã chạm qua những đâu?”. Santa khi tức giận thực sự đáng sợ. Rikimaru anh vẫn là không dại mà chọc vào đâu.
“Không có mà, Santa!” Rikimaru choàng hai tay ôm lấy cổ Santa, hai chân lại kẹp lấy eo cậu, hơi nhướn người lên kề vào tai cậu giọng mang theo uỷ khuất. “Em còn không tin anh sao? Nếu không thì Santa thử kiểm tra là biết ngay mà!”
Santa nuốt một ngụm nước bọt nhìn người dưới thân đã bị xé rách áo lộ ra mảng ngực trắng hồng đang không ngừng cọ sát khiêu khích. Hơi rượu nhàn nhạt bao quanh hai người như một chất xúc tác nhẹ nhàng. Cậu cúi xuống cắn lấy vành tai anh, khàn giọng nói. “Là Riki-kun bảo em kiểm tra đấy nhé! Lát nữa không được khóc xin tha đâu!”.
4. Tác giả: Ngườiyêubénhỏ Của MiyukiKazuya + Mai + Sanoke Trần
Không gian xung quanh vừa nhiều người, vừa ồn ào đã vậy hai người họ lại ngồi trên ngồi dưới. Riki lúng túng khều khều tay Santa ở phía trên, theo đó Santa cũng cúi thấp người xuống. Gương mặt cả hai gần trong gang tấc, mắt đối mắt tưởng chừng như chỉ một chút thôi cũng có thể hôn lên mi mắt người. Cách một lớp khẩu trang, Santa thì thầm:
- Em mắc vệ sinh quá. Anh đi vệ sinh chung với em đi.
Riki bình tĩnh đáp lại:
- Ừ anh cũng thấy mắc á, em đi hộ anh luôn nhé~
0 comments