Đại hội viết fanfic Lần 1

 



Trước tiên nói về đại hội viết fanfic này. Để mọi người có thể vui vẻ và thoải mái nên mới có nó, chứ bản thân đứa đi tổng hợp lại thì không thích chút nào, vì nó quá dài. 

Nói thế thôi chứ đứa tổng hợp cũng vào góp vui một tràng dài trong đó. 

Và đặc biệt phải cảm ơn cô Uno Sanmaru đã giúp tôi tổng hợp lại hết. 


1.1. Tác giả: TG: Tán Tựu Hoàn Liễu VN • BQT Team + Tố Trinh + Nguyễn Thiên Thư + Nhật Linh Nguyễn + Hanamaru Chikada

"Riki-kun~~"  Santa vừa về tới phòng thì thấy mọi thứ trong phòng tối thui. Đưa tay bật công tắc điện nhưng đèn vẫn không sáng. Santa thầm nghĩ "Bóng đèn bị cháy rồi hả?" 

Santa vừa tự hỏi vừa lần mò trong bóng tối, di chuyển khó khăn tới giường của mình. Cậu đưa tay sờ vào giường của Riki xem anh có ngủ trong đấy không. Ai ngờ đâu chưa kịp chạm tay xuống giường thì đã bị một lực từ dưới gầm giường kéo chân cậu. Cậu sợ hãi hét lên và nhân cách Đoá Đoá xuất hiện. 

Tiếng hét của cậu làm mọi người xung quanh đấy đều phải nhòm vào nhìn phòng cậu và thấy....
Nhờ đèn của staff mượn được ở gần đó AK nhìn thấy hình ảnh không thể nào cứu vớt sự A của Santa. Cậu ngồi bệt ra đất với điệu bộ "nàng tiên cá ", còn ông anh Riki thì cười không đứng nổi bên cạnh . 

Khung cảnh quạ đen bay qua... 
Riki: hờ hờ hờ. Thế là để hết ngượng lũ 405 vô nhà vệ sinh tám chuyện. 

Câu chuyện bắt đầu từ....

1.2. Tác giả: Tán Tựu Hoàn Liễu VN • BQT Team + Hanmaru Chikada + Ánh Minh Phan

"Riki-kun~~"  Santa vừa về tới phòng thì thấy mọi thứ trong phòng tối thui. Đưa tay bật công tắc điện nhưng đèn vẫn không sáng. Santa thầm nghĩ "Bóng đèn bị cháy rồi hả?" 


Santa cảm thấy trời tối thế này sợ tính hậu đậu của anh ngừi iu nhà mình sẽ va vấp vào đâu đó như cạnh bàn, cạnh ghế chẳng biết đâu được với người ngốc đấy, liền cho công chúa Đóa Đóa xồ ra dùng phép thuật Đóa Đóa en cha tix làm sáng lại cả phòng. 


Nhưng rất tiếc phép thuật chỉ là thứ có trong giấc mơ, thế nên San- ngoan ngoãn- ta nghĩ ra một cách: Ẻm chờ ngừi êu về xong trói anh lại trên giường, hầu hạ đến nơi đến chốn cấm đi đâu chờ ẻm đi mua bóng đèn khác về sửa. 


1.3. Tác giả: Tán Tựu Hoàn Liễu VN • BQT Team + Trâm Hàn 


"Riki-kun~~"  Santa vừa về tới phòng thì thấy mọi thứ trong phòng tối thui. Đưa tay bật công tắc điện nhưng đèn vẫn không sáng. Santa thầm nghĩ "Bóng đèn bị cháy rồi hả?" 


Vừa nghĩ xong thì một bóng đen nhào ra ôm chầm lấy cậu. Santa bất ngờ thốt lên "Riki-kun? Riki-kun? Sao anh lại không mở đèn". Riki nhẹ nhàng đáp lại "Vì Santa là ánh sáng của anh rồi, chỉ cần có Santa thì không cần một bóng đèn nào cả" . Viết xong thấy ngọt sâu răng vậy ta🤣

1.4. Tác giả: Tán Tựu Hoàn Liễu VN • BQT Team + Ánh Minh Phan 


"Riki-kun~~"  Santa vừa về tới phòng thì thấy mọi thứ trong phòng tối thui. Đưa tay bật công tắc điện nhưng đèn vẫn không sáng. Santa thầm nghĩ "Bóng đèn bị cháy rồi hả?" 

Santa cảm thấy trời tối thế này sợ tính hậu đậu của anh ngừi iu nhà mình sẽ va vấp vào đâu đó như cạnh bàn, cạnh ghế chẳng biết đâu được với người ngốc đấy, liền cho công chúa Đóa Đóa xồ ra dùng phép thuật Đóa Đóa en cha tix làm sáng lại cả phòng ^^ 


1.5. Tác giả: Tán Tựu Hoàn Liễu VN • BQT Team + Kỳ Vũ


"Riki-kun~~"  Santa vừa về tới phòng thì thấy mọi thứ trong phòng tối thui. Đưa tay bật công tắc điện nhưng đèn vẫn không sáng. Santa thầm nghĩ "Bóng đèn bị cháy rồi hả?" 

Giữa lúc mơ hồ ấy, Riki từ phòng tắm bước ra, người còn dính bọt nước: "đèm đóm phòng này tệ thật, em thay cái mới đi rồi hãy đi ngủ, anh ngủ trước đây~~~"
Và sau đó, à mà làm gì có sau đó nữa🙂


1.6. Tác giả: Tán Tựu Hoàn Liễu VN • BQT Team + Hương Ruby


"Riki-kun~~"  Santa vừa về tới phòng thì thấy mọi thứ trong phòng tối thui. Đưa tay bật công tắc điện nhưng đèn vẫn không sáng. Santa thầm nghĩ "Bóng đèn bị cháy rồi hả?" 


Vốn dĩ sợ bóng tối, cậu thực sự không muốn đi tiếp nữa. Nhưng nghĩ đến cuộc gọi vừa rồi ở dưới sảnh, trước khi điện thoại cạn pin đến sập nguồn, Santa đã nghe thấy anh bé nói "chờ em về", dằn lòng - cậu vẫn muốn tìm được anh trước rồi cùng anh ra ngoài. Santa trấn định, làm quen dần với bóng tối đang bao trùm, theo bản năng lò dò đi về hướng phòng khách. Nhưng càng đi, lại có cảm giác không đúng. Sàn nhà có vẻ trơn hơn bình thường, trong không khí thoang thoảng mùi vị tanh nồng. Trong đầu đã vẽ ra đủ những thứ kịch bản kinh dị, nhưng niềm tin của một mãnh nam không cho phép bản thân dừng lại. Santa vừa đi vừa tự an ủi bản thân chỉ là ảo giác, miệng vẫn luôn miệng gọi "Riki-kun" nhưng anh bé không đáp. Khi Santa định quay gót bỏ đi -  tìm một chỗ sạc điện thoại trước thì bất thình lình, một bàn tay chạm lên vai của cậu, có gì đó lành lạnh thổi qua tai. Máu trong cơ thể tựa hồ đang đông lại, tứ chi không còn nghe theo não bộ, chỉ khe khẽ tiếng thở dài quanh quẩn :"Santa. Em đến rồi".

1.7. Tác giả: Tán Tựu Hoàn Liễu VN • BQT Team + Trà Gạo 

"Riki-kun~~"  Santa vừa về tới phòng thì thấy mọi thứ trong phòng tối thui. Đưa tay bật công tắc điện nhưng đèn vẫn không sáng. Santa thầm nghĩ "Bóng đèn bị cháy rồi hả?" 

Cậu bước từng bước vào phòng, hai tay lần mò xung quanh, đột nhiên chân cậu giẫm phải thứ gì đó. Santa cúi xuống nhặt thứ đó lên, hóa ra là một sợi dây, nhưng sao dây này lại có thứ như công tắc vậy. Không chịu nổi sự tò mò đang dấy lên, Santa bật công tắc. Cậu nhìn theo ánh sáng đang dần tỏa ra, Riki đang đứng ở giữa phòng, trên người mặc độc chiếc áo sơ mi của cậu, sợi dây quấn rối quanh cổ tay nhỏ nhắn. Santa bật cười, nghiêng đầu nói:

- Anh ơi?

- Chúc mừng giáng sinh, Santa. Ừm, vì anh không biết phải tặng Santa cái gì, nên là...


Rikimaru ngày càng cúi gằm xuống, tai đỏ lựng, người anh bây giờ trông giống như trái đào chín, mê người vô cùng.

(...)


1.8. Tác giả: Tán Tựu Hoàn Liễu VN • BQT Team + Mây Clouds "Riki-kun~~" Santa vừa về tới phòng thì thấy mọi thứ trong phòng tối thui. Đưa tay bật công tắc điện nhưng đèn vẫn không sáng. Santa thầm nghĩ "Bóng đèn bị cháy rồi hả?" Santa nhìn một mạch khắp căn phòng cố tìm kiếm một người cậu biết người ấy đang sợ lắm vừa tìm vừa gọi to: “Riki~kun đâu rồi” một giọng nói nhẹ nhàng đáp lại “Anh ở đây nè” Santa đi về phía giọng nói thì thấy chú mèo nhỏ nhà mình đang ngồi thu lu một góc nhìn tường chỉ là một cảnh tượng quen thuộc ngày nào cũng được chứng kiến nhưng hôm nay Santa bỗng cảm thấy đau lòng cậu nhẹ nhàng ngồi xuống đối mặt với anh thấp giọng hỏi:”Đèn hư rồi sao anh không ra ngoài,có sợ không?”Cái đồ ngốc kia vẫn tròn mắt nhìn cậu không nói gì chỉ cười “Hơ hơ”ngây ngốc Santa cảm thấy không tự chủ được nữa rồi mạnh mẽ ôm anh vào lòng ép đầu anh vào trong lồng ngực ấm áp của mình giọng hơi nghẹn lại :” Cái đồ ngốc này em phải làm sao với anh đây chừng nào anh mới có thể đưa em đến với thế giới của anh đây?” hai người cứ như vậy ôm nhau thật lâu khoảng không gian tuy mờ mịt nhưng ấm áp.


2.1. Tác giả: Ngườiyêubénhỏ Của MiyukiKazuya + Uno Sanmaru + Nhật Linh Nguyễn

Xung quanh dần trở nên ồn ào, người đi qua đi lại cũng càng ngày càng nhiều. Ánh mắt Santa thỉnh thoảng luôn nhìn về phía Riki ở phía dưới hàng ghế của mình, vừa thấy Riki định quay người ra phía sau cậu đã nhanh chóng cúi người xuống. 

Cậu nhìn Riki một cách chăm chú, tựa như thời gian xung quanh hai  người đã đóng băng. Riki cũng nhìn Santa đầy dịu dàng, ánh mắt tràn ngập ý cười. Santa vươn tay, đầu ngón trỏ lướt qua khóe mắt anh. "Anh, mắt anh dính ghèn này" 😂 

"Senta ngốc"- Anh nghĩ thầm trong bụng, đó là highlight mà các chị staff đã dày công đánh cho anh từ lúc chiều, đúng là đồ thẳng nam. 

Riky không nói không rằng mà quay đi chỗ khác, không thèm tiếp chuyện với Santa cả 1 buổi.
Còn về phần mình, Santa ngơ ngác vì không biết vì sao bé mèo của cậu lại dỗi rồi.

2.2. Tác giả: Ngườiyêubénhỏ Của MiyukiKazuya + Bách Nhật + Hàn Song Tử + Lãnh Thị Sông Thương

Xung quanh dần trở nên ồn ào, người đi qua đi lại cũng càng lúc càng nhiều. Ánh mắt Santa thỉnh thoảng luôn nhìn về phía Riki ở phía dưới hàng ghế của mình, vừa thấy Riki định quay người ra phía sau cậu đã nhanh chóng cúi người xuống. 

"Đông thật ấy." Riki nói, dường như anh chẳng ngạc nhiên mấy khi thấy có người ở đó. Có lẽ đã sớm quen với việc cậu ấy luôn sẵn sàng chờ anh ở bất cứ đâu. Santa có vẻ  không nghe rõ lắm, khuôn mặt tiến tới gần anh hơn, hỏi: "Riki- kun vừa nãy nói gì vậy?" 

"Đây có coi như là lần hẹn hò sau khi debut không?" Riki bình thản nói khiến Santa ngạc nhiên. Đôi mắt cậu cong lên, bên trong tựa như ngân hà rực rỡ. "Riki kun thật đáng yêu." 

Gương mặt hai người rất gần, dù cách một lớp khẩu trang, xung quanh có ồn ào đi nữa, Riki vẫn nghe thấy giọng nói hơi trầm của Santa. Âm thanh đó anh đã nghe rất nhiều lần, lần này không hiểu sao lại thấy có chút đặc biệt. 

Ánh mắt Santa không biết vô tình hay cố ý liếc về phía camera đằng xa, vừa lúc có một nhân viên đi qua che khuất tầm nhìn, cậu chộp lấy cơ hội, nhanh chóng hôn lên mi mắt người ấy. Khoảnh khắc đó, thời gian dường như đóng băng, chỉ còn lại nụ hôn dịu dàng của cậu. 

Riki chợt sững lại, ngây người ra không biết phản ứng như thế nào, tim loạn nhịp, đầu óc thì bao nhiêu từ ngữ nhảy nhót tứ tung. 

Riki bất chợt gặp ngang phải ánh mắt của Bá Viễn đang ngồi cạnh. Không phải cậu bạn đồng niên này đã vô tình nhìn thấy gì đó chứ ? Santa đưa tay lên búng nhẹ trán anh một cái, cậu khẽ phồng đôi má cún của mình lên " Riki, anh không tập trung rồi." 

Riki nắm tay áo Santa  giật giật, chu môi nhỏ giọng nói : "Đang ở chỗ đông người mà~~" 

Santa bị sự đáng yêu của Riki-kun làm cho tim đập loạn nhịp, lại càng thêm rạo tực trong người. Không chần chừ  liền cúi xuống đặt một nụ hôn lên đôi môi anh đào đỏ mọng đã mong ước bấy lâu. 

Thịch thịch thịch ! Riki cảm giác trái tim sắp nảy ra khỏi lồng ngực , hai tay xoắn lại ôm chặt lấy vai Santa, nhẹ nhàng nhắm mắt  để che dấu sự rung động cũng như  ngượng ngùng đang tỏa ra trong ánh mắt, nhưng có vẻ như áng mây màu hồng phớt kéo dài từ gò má tới  tai nhỏ đang bán đứng anh bé 🥰🥰 

" Lâm Mặc, cậu đeo khẩu trang đàng hoàng vào." Giọng của AK vang lên bên tai khiến Riki như nhận thức được một lần nữa, hành động vừa rồi của hai người lại gây chú ý rồi. Đưa tay lên chỉnh lại khẩu trang của cún bự và mình, Riki với khóe mắt cong lên ý cười liền đưa khuôn mặt mình chạm vào Santa. Dù bị lớp khẩu trang ngăn cách nhưng Santa vẫn có thể mường tượng ra hương vị dâu của nụ hôn trước đó. Không ổn, đây là chốn đông người, tuyệt nhên không được làm bậy !!!! Santa bắt gặp ánh mắt của Riki khi khuôn mặt nhỏ của anh bỗng chốc ngẩng lên. Riki đưa ngón tay trỏ đặt giữa chiếc khẩu trang của Santa, giọng anh lúc này có chút gãy nhẹ rồi " Ưm, quy định y tế, nhất định phải tuân thủ." ~~

2.3. Tác giả:  Ngườiyêubénhỏ Của MiyukiKazuya + Mây Cloud 

Xung quanh dần trở nên ồn ào, người đi qua đi lại cũng càng ngày càng nhiều. Ánh mắt Santa thỉnh thoảng luôn nhìn về phía Riki ở phía dưới hàng ghế của mình, vừa thấy Riki định quay người ra phía sau cậu đã nhanh chóng cúi người xuống. 

Sau đó nhẹ nhàng đặt vào đuôi mắt anh một nụ hôn lướt qua Riki ngơ ngác dường như vẫn không hiểu chuyện gì vừa xảy ra rồi anh giật mình một cái nhẹ giọng hỏi Santa:” Đang làm gì vậy” Santa đang ngắm nhìn vẻ mặt ngây ngốc của ai kia thầm trả lời:”Nếu em nói em đột nhiên rất muốn hôn anh,anh có tin không” chú mèo nào đó vành tai đỏ lựng giả vờ như không có việc gì quay lưng về chỗ cũ.

3.1. Tác giả: Sanoke Trần + Mai 

- Hôm nay anh về trễ. 

- Ừ. - Riki nuốt nước miếng, không hiểu sao lại thấy sợ hãi. - Đi uống với bạn. 

- Anh có chuyện gì à? Anh thường không uống... - Santa bước tới, nhìn anh dò xét. 

- Ừ, lâu rồi không gặp nhau nên tâm sự một chút... - Anh khẽ run người, khép nép đi ngang qua người cậu. - Anh đi tắm đây. 

Ánh mắt của cậu vẫn không rời khỏi người anh, rồi nó dừng lại nơi chiếc cổ trắng ngần, nơi đó lấp loáng một dấu đỏ. Mắt cậu tối lại, thô bạo đẩy anh vào tường. 

- Anh uống với ai? - Từ lời nói đến khuôn mặt cậu hiện rõ sự giận dữ.

- Bạn... Bạn anh... - Riki giọng run lên, sợ hãi.

- Bạn? - Santa xé cổ áo anh, ngón tay vuốt dấu hôn ngay cổ. - Thế đây là gì?

- Đây? - Anh quay sang, kí ức lập tức ùa về, vô tình thốt lên. - Kha Vũ...

- Châu Kha Vũ? - Santa gằn giọng. 

Cậu cúi xuống, cắn mạnh lên cổ anh, tạo một dấu mới đè lên. Tay cậu cũng không rảnh rỗi, xé bỏ hết lớp vải vóc trên người anh. Anh tỉnh cả rượu, dùng hết sức đẩy cậu ra nhưng vô ích.

- Nó đã chạm vào đâu nữa? Hai người đã làm gì rồi? - Cậu nhìn thẳng vào mắt anh, ánh mắt toé lửa.

- Không... Không có... - Anh bị cậu doạ cho sợ, mắt ươn ướt.

Nhưng cậu bây giờ không còn nghe được bất cứ thứ gì nữa, trực tiếp lôi anh vào phòng ngủ, quẳng lên giường. 

Lỡ ném hơi mạnh tay nên Riki kêu “a” một tiếng. Santa thấy vậy hoảng hốt định xem xem anh đau chỗ nào. Thế nhưng Riki thẹn quá hoá giận, đường đường là nam nhân lại bị nam nhân khác ném lên giường dứt khoát và mạnh tay như thế, anh nhanh chân đạp một cái vào người Santa. Vì không có đà, Santa ngã lăn ra đất. Santa tức wa‘ hét lên: 

- Anh bảo anh yêu em nhất mà anh lại đá em đau như thế ư???

Riki cũng chẳng vừa: 

- Cậu cũng nói cậu coi tôi là người quan trọng nhất của cậu. Vậy mà lại làm đau tôi ư, coi tôi như bịch bông mà ném lên giường ư?????? Chia tay đi đồ khốn làyyyyy 😾😾😾 

Thế là họ chia tay đường ai nấy đi. Hết truyện, SE, song hướng thầm mến, ngược tâm ngược thân. Paiii


3.2. Tác giả: (16+) Sanoke Trần + Gem Gem

- Hôm nay anh về trễ. 

- Ừ. - Riki nuốt nước miếng, không hiểu sao lại thấy sợ hãi. - Đi uống với bạn.

- Anh có chuyện gì à? Anh thường không uống... - Santa bước tới, nhìn anh dò xét.

- Ừ, lâu rồi không gặp nhau nên tâm sự một chút... - Anh khẽ run người, khép nép đi ngang qua người cậu. - Anh đi tắm đây.

Ánh mắt của cậu vẫn không rời khỏi người anh, rồi nó dừng lại nơi chiếc cổ trắng ngần, nơi đó lấp loáng một dấu đỏ. Mắt cậu tối lại, thô bạo đẩy anh vào tường.

- Anh uống với ai? - Từ lời nói đến khuôn mặt cậu hiện rõ sự giận dữ.

- Bạn... Bạn anh... - Riki giọng run lên, sợ hãi.

- Bạn? - Santa xé cổ áo anh, ngón tay vuốt dấu hôn ngay cổ. - Thế đây là gì?

- Đây? - Anh quay sang, kí ức lập tức ùa về, vô tình thốt lên. - Kha Vũ...

- Châu Kha Vũ? - Santa gằn giọng. 

Cậu cúi xuống, cắn mạnh lên cổ anh, tạo một dấu mới đè lên. Tay cậu cũng không rảnh rỗi, xé bỏ hết lớp vải vóc trên người anh. Anh tỉnh cả rượu, dùng hết sức đẩy cậu ra nhưng vô ích.

- Nó đã chạm vào đâu nữa? Hai người đã làm gì rồi? - Cậu nhìn thẳng vào mắt anh, ánh mắt toé lửa.

- Không... Không có... - Anh bị cậu doạ cho sợ, mắt ươn ướt.

Nhưng cậu bây giờ không còn nghe được bất cứ thứ gì nữa, trực tiếp lôi anh vào phòng ngủ, quẳng lên giường.

Rikimaru trực tiếp bị quăng lên giường, có chút đau nhưng không dám nói. Anh biết mình chọc giận Santa rồi!

Santa như con sói lớn bao phủ lên người Rikimaru, bàn tay vuốt lấy dấu hôn không phải do cậu tạo ra, lại nhìn thẳng vào mắt anh trầm giọng nói. “Em hỏi lại lần nữa, đã chạm qua những đâu?”. Santa khi tức giận thực sự đáng sợ. Rikimaru anh vẫn là không dại mà chọc vào đâu. 

“Không có mà, Santa!” Rikimaru choàng hai tay ôm lấy cổ Santa, hai chân lại kẹp lấy eo cậu, hơi nhướn người lên kề vào tai cậu giọng mang theo uỷ khuất. “Em còn không tin anh sao? Nếu không thì Santa thử kiểm tra là biết ngay mà!”

Santa nuốt một ngụm nước bọt nhìn người dưới thân đã bị xé rách áo lộ ra mảng ngực trắng hồng đang không ngừng cọ sát khiêu khích. Hơi rượu nhàn nhạt bao quanh hai người như một chất xúc tác nhẹ nhàng. Cậu cúi xuống cắn lấy vành tai anh, khàn giọng nói. “Là Riki-kun bảo em kiểm tra đấy nhé! Lát nữa không được khóc xin tha đâu!”.


4. Tác giả: Ngườiyêubénhỏ Của MiyukiKazuya + Mai + Sanoke Trần

Không gian xung quanh vừa nhiều người, vừa ồn ào đã vậy hai người họ lại ngồi trên ngồi dưới. Riki lúng túng khều khều tay Santa ở phía trên, theo đó Santa cũng cúi thấp người xuống. Gương mặt cả hai gần trong gang tấc, mắt đối mắt tưởng chừng như chỉ một chút thôi cũng có thể hôn lên mi mắt người. Cách một lớp khẩu trang, Santa thì thầm:

- Em mắc vệ sinh quá. Anh đi vệ sinh chung với em đi. 

Riki bình tĩnh đáp lại: 

- Ừ anh cũng thấy mắc á, em đi hộ anh luôn nhé~ 










0 comments